字 詞 不逞之徒 注 音 ㄅㄨˋ ㄔㄥˇ ㄓ ㄊㄨˊ 漢語拼音 bù chěng zhī tú 釋 義 心懷不滿而鬧事的人。《後漢書.卷六四.史弼傳》:「外聚剽輕不逞之徒,內荒酒樂。」也作「不逞之人」。